“Mọc thân thích dòng sản phẩm sông xanh
Một nhành hoa tím biếc
Ơi! Con chim chiền chiện
Hót chi tuy nhiên vang trời... ”
Mùa xuân vô thơ của Thanh Hải mang lại cho tới tất cả chúng ta nhiều xúc động. Từng vần thơ nhẹ dịu vô sáng sủa cứ ngân nga mãi trong thâm tâm người nghe, lôi kéo tao trước vẻ rất đẹp của non sông vô xuân.
Bước cút của ngày xuân như đang được hoà nhịp với bước “ tăng trưởng phần bên trước ” của dân tộc bản địa bên trên hành trình dài "vất vả ”, “gian lao " tuy nhiên vô cùng đỗi kiêu hãnh qua chuyện một quãng thơ tuy nhiên em yêu thương thích:
Mùa xuân người gắng súng
Lộc giắt lênh láng xung quanh lưng
Mùa xuân người đi ra đồng
Lộc trải lâu năm nương mạ
Tất cả như ăn năn hả
Tất cả như xốn xang.
Đất nước tư ngàn năm
Vất vả và lừa lọc lao
Đất nước như vì như thế sao
Cứ tăng trưởng phần bên trước...
(Mùa xuân nho nhỏ)
Mùa xuân cho tới thân thích hương thơm sắc và tiếng động khu đất trời, lòng người mừng rỡ “xôn xao”. Cả một dân tộc bản địa tưng bừng khí thế, một mức độ xuân dào dạt “ ăn năn hả” bước tiến thân thích ngày xuân. Mùa xuân mang về cho tới dân chúng tao một mức độ sinh sống mới nhất, hăng hái cách mệnh mới nhất, nhiệt huyết, khẩn trương lên đàng. Cả một dân tộc bản địa tràn đầy nụ cười. Người "người xôn xao” đón rước một ngày xuân rất đẹp, một “ ngày xuân hồng":
Tất cả như ăn năn hả
Tất cả như xôn xao
Cặp kể từ láy “ ăn năn hả”, “xôn xao", điệp ngữ “tất cả” giống như các nốt nhạc ngân nga vô ca khúc xuân hành, trình diễn miêu tả niềm kiêu hãnh và khí thế cách mệnh sôi sục của dân chúng tao đang được vững vàng bước tiến lên phần bên trước.
Sức xuân ấy của mặt hàng triệu người đang được dồn vô nhì trọng trách chiến lược: Sản xuất và võ thuật. Bốn câu thơ tuy vậy hành từng song một, hô ứng uyển chuyển, hài hoà như bước tiến của dân tộc bản địa thân thích mùa xuân:
"Mùa xuân người gắng súng
Lộc giắt lênh láng xung quanh lưng
Mùa xuân người đi ra đồng
Lộc trải lâu năm nương mạ”
“ Lộc”- chồi non, cành biếc, non tơ, lênh láng sức sống, đại diện cho tới vẻ rất đẹp và mức độ sinh sống ngày xuân. Người chiến sỹ đi ra trận với cành lá nghi trang "lộc giắt lênh láng xung quanh sườn lưng " như đem cả một mức độ xuân tràn đầy tuy nhiên ko một quyền lực này rất có thể ngăn hạn chế được. Tại hậu phương, với bàn tay làm việc siêng năng, người dân cày đang được phủ màu xanh da trời lên đồng quê “lộc trải lâu năm nương mạ”.
Câu thơ với giai điệu liên tục hân hoan; hình hình họa một vừa hai phải ví dụ sexy nóng bỏng, một vừa hai phải đem chân thành và ý nghĩa bao quát thâm thúy. Mùa xuân gắn sát với nhip sinh sống dân chúng “vất vả và lừa lọc lao” tuy nhiên cũng khá vinh quang quẻ, vì như thế dân chúng đang được đưa đến ngày xuân, đang khiến đi ra ngày xuân.
Khổ thơ tiếp theo sau, thi sĩ rằng lên những suy cảm của tôi về non sông và dân tộc bản địa. Cảm hứng lịch sử hào hùng tạo ra những ý thơ thâm thúy lắng, chứa chan kiêu hãnh. Một dân tộc bản địa nhức thương và kiêu dũng, “vất vả và lừa lọc lao”, từng nào tiết, nước đôi mắt và những giọt mồ hôi đang được sụp đổ xuống bên trên hành trình dài “bốn ngàn năm” lịch sử hào hùng. “Đất nước" được láy lại nhì đợt vô gian khổ thơ trình diễn miêu tả thiệt ý vị và xúc cảm sung sướng kiêu hãnh dơ lên dào dạt. Đất nước tuy rằng “vất vả và gian khó " tuy nhiên non sông rất đẹp vô cùng: “Đất nước như vì như thế sao” một hình hình họa đối chiếu tuyệt rất đẹp trình diễn miêu tả tình thương non sông và niềm kiêu hãnh dân tộc bản địa của dân chúng tao. Đất VN rất đẹp như “vì sao” vì như thế dân tộc bản địa tao “chưa khi nào khuất" (Nguyễn Đình Thi); với cùng một truyền thống cuội nguồn hero kháng giặc nước ngoài xâm chói ngời những trang sử oai nghiêm hùng: Bạch Đằng, Chi Lăng. Q. Đống Đa, Điện Biên... "Đất nước như vì như thế sao" với cùng một nền văn hiến nhiều năm như Nguyễn Trãi đang được ghi chép vô “Bình Ngô đại cáo”:
“Như nước Đại Việt tao kể từ trước
Vốn xưng nền văn hiến đang được lâu... "
Tự tin cậy, kiêu hãnh khi thi sĩ suy nghĩ về hành trình dài, “đi lên phía trước” của dân tộc bản địa nhằm thành công nghèo khổ nàn, lỗi thời, xây đắp Tổ Quốc VN “mười đợt rất đẹp hơn” như Bác Hồ ước muốn. Ba chữ “cứ tăng trưởng...” thực hiện choàng lên ý chí mạnh mẽ và uy lực, sáng sủa chói niềm tin cậy. Hình hình họa non sông được nhân hoá trình diễn miêu tả tình thương nước vô nằm trong thâm thúy nặng nề của người sáng tác. Phép đối được thi sĩ áp dụng tạo nên thực hiện cho tới câu thơ nhiều hình hình họa và khêu gợi cảm:
"Đất nước tư ngàn năm
Vất vả và lừa lọc lao
Đất nước như vì như thế sao
Cứ tăng trưởng phía trước”
Đoạn thơ bên trên vô bài xích thơ "Mùa xuân nho nhỏ" của Thanh Hải nhằm lại trong thâm tâm tất cả chúng ta một tuyệt vời thâm thúy.
Thể thơ năm chữ được người sáng tác áp dụng thuần thục thành công xuất sắc. Lời thơ vô sáng sủa, truyền cảm và nhiều hình tượng. Phép đối, điệp kể từ, đối chiếu và nhân hoá được dùng một cơ hội điêu luyện trình diễn miêu tả hứng thú yêu thương nước, kiêu hãnh của phòng thơ, tạo ra những vần thơ với giai điệu khẩn thiết dạt dào.
Có gì xinh hơn mùa xuân? Có tình thương này cao quý rộng lớn tình thương vạn vật thiên nhiên, khu đất nước? cảm ơn thi sĩ Thanh Hải nhằm lại một quãng thơ nói tới ngày xuân. Chúng tao ước hòng từng quả đât hãy trở nên “một ngày xuân nho nhỏ” nhằm góp thêm phần thực hiện rất đẹp khu đất nước;quê hương thơm thời điểm ngày hôm nay và ngày mai.