Viết về bọn Thái thú phương Bắc, bọn tướng mạo tá xâm lăng của Thiên triều thì bài xích thơ Đề đền rồng Sầm Nghi Đống của Hồ Xuân Hương là rực rỡ nhất, thú vị nhất:
Ghé đôi mắt nom ngang thấy bảng treo,
Kìa đền rồng Thái thú đứng cheo leo;
Ví phía trên thay đổi phận thực hiện trai được
Thì sự nhân vật há bấy nhiêu?
Bài thơ nhắc người phát âm ghi nhớ cho tới một sự khiếu nại lịch sử hào hùng oanh liệt của dân tộc bản địa tớ. Tết Kỷ Dậu 1789, Vua Quang Trung đại đập quân Thanh. Xác giặc hóa học cao như núi bên trên gò Đống Đa: “Thành Nam thập nhị kình nghê quán” (Phía Nam trở nên (Thăng Long) mươi nhị gò xác giặc). Đồn Khương Thượng bị chi tiêu khử, tướng mạo giặc Sầm Nghi Đống thất trận, khiếp đảm tiếp tục thắt cổ bị tiêu diệt thảm sợ hãi, Hàng vạn giặc bị giết: “Một trận dragon lửa giặc tan tành” (Ngô Ngọc Du).
Mấy chục năm tiếp theo, Hồ Xuân Hương trải qua ngôi đền rồng thương hiệu tướng mạo giặc Sầm Nghi Đống bởi Hoa kiều dựng lên, tức cảnh thực hiện bài xích thơ này. Bài thơ biểu lộ một thái chừng coi thường bỉ được thể hiện tại vì thế giọng thơ chế nhạo nhiều nghĩa.
Hai câu đầu miêu tả ngôi đền rồng và quan điểm của phái nữ sĩ. Hồ Xuân Hương nhân tiện trải qua, vô tình “trông ngang” tuy nhiên chợt “thấy” ngôi đền rồng của quan lại Thái thú. Bà mỉm cười cợt và nghĩ: một tướng mạo giặc lên đường cướp nước người thất trận (vô dũng, vô mưu) tiếp tục hèn mạt thắt cổ bị tiêu diệt. “Trăm năm bia đá chẳng ngót – Nghìn năm bia mồm vẫn còn đấy trơ trơ”. Bà ứng khẩu trở nên thơ: “Ghé đôi mắt nom ngang thấy bảng treo”.
“Ghé đôi mắt nom ngang” là một chiếc nom vì thế nửa con cái đôi mắt, coi thường dẻ. Ngôn kể từ và giọng điệu thơ bỡn cợt, coi thường thị, sắc và nhọn.
Nữ sĩ miêu tả qua loa ngôi đền rồng, tả chân vì thế nhị nét: trước mặt là loại “bảng treo”; thế đứng của ngôi đền rồng cực kỳ “cheo leo”, ko chút oai nghi, vững vàng vàng, lại heo hút! Những đền rồng đài trang trọng thông thường treo đại tự động, hoành phi thụi son thiếp vàng, tuy nhiên đền rồng Sầm Nghi Đống chỉ mất loại “bảng treo”, tầm thông thường quá! Một đường nét vẽ châm biếm thân thiết tình – Hai giờ đồng hồ “Thái thú” là 1 điều kết tội gang thép so với bọn quan lại lại tướng mạo tá Thiên Triều, lũ con cái con cháu của Tô Định, Mã Viện… thời xưa. Giọng điệu mai mỉa nhảy lên chủ yếu ở cả 2 giờ đồng hồ “Thái thú” ấy:
Kìa đền rồng Thái thú đứng cheo leo
“Kìa” là đại kể từ nhằm trỏ một vật kể từ xa thẳm. Trong văn cảnh kể từ “kìa” biểu cảm sự sửng sốt cho tới khó khăn hiểu. Sầm Nghi Đống rứa quân bị tiến công tơi miêu tả, thắt cổ bị tiêu diệt điếm nhục mà lúc bấy giờ lại được đền rồng thờ ư? Khó hiểu quá! Hài hước quá!
Nếu nhị câu đầu phát biểu lên một quan điểm, một cơ hội miêu tả coi thường rẻ mạt, phủ lăm le thì nhị câu cuối nêu lên sự giả thiết – đối chiếu rất là thâm thúy thú vị. Nữ sĩ áp dụng cơ hội phát biểu mai mỉa, phát biểu kháy của dân lừa lọc nhằm chế nhạo loại nhân cơ hội tầm thông thường, đớn xoàng của vị “hổ tướng” thiên triều:
Ví phía trên thay đổi phận thực hiện trai được
Thì sự nhân vật há bấy nhiêu?
“Đây” là đại kể từ nhân xưng, chỉ người sử dụng nhập đối nước ngoài suồng sã, thân thương trong những người nằm trong vai nên lứa, ngang sản phẩm. Đối thoại với quan lại Thái thú thần linh tuy nhiên phái nữ si xưng là “đây”, thế là xược, cực kỳ khinh thường. Ngang tàng quá! Rồi phái nữ sĩ lại đem bản thân rời khỏi, một người thiếu phụ Giao Chỉ, đối chiếu với vị tướng mạo Thiên triều về loại “sự anh hùng” mới nhất kỳ lạ chứ? Hồ Xuân Hương ko viết: “sự nghiệp anh hùng” vì thế quý phái, không khớp giọng điệu và thái chừng cần phải có nên với so với vị “thần” ấy. “Thì sự nhân vật há bấy nhiêu?” – câu thơ châm biếm nhắc nhở lại chết choc điếm nhục, xoàng nhát của thương hiệu tướng mạo giặc phương Bắc. Một thắc mắc tu kể từ cực kỳ “đắt”, xuất hiện tại đúng khi, bịa đích địa điểm thực hiện cho việc giễu cợt, vui nhộn nhân lên mươi lượt.
Bài thơ Đề đền rồng Sầm Nghi Đống còn mang 1 hàm nghĩa sâu sắc xa thẳm. Đanh giá bán nhân cơ hội - sự nhân vật - của Sầm Nghi Đống, phái nữ sĩ mong muốn phát biểu lên “tầm vóc” của phái nữ sĩ phương Nam. Bà tiếp tục ý thức và kiêu hãnh về tài năng, phẩm hạnh của tớ, của giới bản thân. Bà tiếp tục chế nhạo nhân cơ hội tầm thông thường, cơ hội ứng xử tầm thông thường của những kẻ ngươi râu, những “trang nam giới nhi”, “bậc quân tử” bất tài, vô hạnh nhập xã hội.
Đề đền rồng Sầm Nghi Đống là bài xích thơ tức cảnh độc đáo và khác biệt. Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt và đã được Việt hoá cao chừng kể từ giọng điệu, ngôn kể từ cho tới ý thơ. Cách nom, cơ hội miêu tả, cơ hội đối chiếu và tâm lý đã cho chúng ta thấy một lối phát biểu trào phúng, sắc và nhọn. Bài thơ nhiều nghĩa, hóm hỉnh, thâm thúy. Hồ Xuân Hương tiếp tục đứng bên trên lập ngôi trường dân tộc bản địa nhằm tức cảnh thực hiện thơ Đề đền rồng Sầm Nghi Đống.