“Muốn giành dữ thế chủ động cần rung rinh đóng góp Điện Biên Phủ”, với dã tâm cơ, thực dân Pháp vẫn quyết xây cất Điện Biên Phủ trở nên “Tập đoàn cứ ưu điểm nhất Đông Dương” - một pháo đài trang nghiêm bất khả xâm phạm, hòng tiêu diệt ý chí hành động của quân và dân tớ.
Cứ điểm cồn A1 (mô hình được trưng bày bên trên chỉ tàng Chiến thắng lịch sử hào hùng Điện Biên Phủ).
Điện Biên Phủ là 1 trong thung lũng to lớn ở phía Tây vùng rừng núi Tây Bắc. Theo nhận xét của tương đối nhiều ngôi nhà quân sự chiến lược Pháp, thì Điện Biên Phủ “là một địa điểm kế hoạch cần thiết không những so với mặt trận Đông Dương, mà còn phải so với miền Khu vực Đông Nam Á - một trục giao thông vận tải nối tiếp những miền biên thuỳ Lào, Thái Lan, Miến Điện và Trung Quốc”. Đó là “một cái chiếc chìa khóa nhằm đảm bảo an toàn Thượng Lào”, một “bàn xoay” rất có thể xoay cút tứ bề nước Việt Nam, Lào, Miến Điện, Trung Quốc. Điện Biên Phủ lại là 1 trong cánh đồng rộng lớn lớn số 1, sầm uất dân và phong lưu nhất vùng Tây Bắc. “Lúa gạo của vùng này rất có thể nuôi sinh sống kể từ trăng tròn.000 cho tới 25.000 người trong tương đối nhiều tháng”. Từ Điện Biên Phủ, quân Pháp “có thể đảm bảo an toàn được Lào, rồi kể từ cơ xâm chiếm lại những vùng vẫn mất mặt ở Tây Bắc vô năm 1952-1953 và tạo nên ĐK tiện lợi nhằm chi phí khử những sư đoàn nòng cốt của đối phương nếu như bọn họ cho tới đấy”.
Nắm rõ rệt địa điểm cần thiết của Điện Biên Phủ, ngày 20/11/1953, Na-va, Tổng lãnh đạo những lực lượng quân team viễn chinh Pháp ở Đông Dương (từ mon 5/1953) vẫn đưa ra quyết định ngỏ cuộc hành binh Ca-xto nhảy dù trên không rung rinh đóng góp Điện Biên Phủ. Sau Lúc thả 6 tè đoàn cơ động và một lượng rộng lớn đạn dược, thực phẩm và những khí giới cuộc chiến tranh xuống Điện Biên Phủ, quân Pháp hợp tác ngay lập tức vô việc xây cất cấu tạo trận địa và tổ chức những sinh hoạt tấn công nhằm ngỏ tuyến giao thông vận tải đường đi bộ nối Điện Biên Phủ với Lai Châu và Luông Pha Băng (Lào).
Ngày 25/11/1953, Sở Chỉ huy Pháp có được report của Phòng nhì về sự những Đại đoàn 308, 312 và 315 tiến thủ quân lên Tây Bắc. Thay vì thế tổ chức triển khai những cuộc hành binh tập luyện kích mau chóng để giữ lại chân nòng cốt của tớ lại; Na-va nhận định rằng, nòng cốt tớ thời điểm hiện nay thực tiễn vẫn chưa tồn tại tài năng tấn công khử những tập đoàn lớn cứ điểm như Nà Sản và việc rung rinh đóng góp Điện Biên Phủ, tổ chức triển khai xây cất ở cơ một tập đoàn lớn cứ ưu điểm là trọn vẹn đúng mực. Còn nếu như nòng cốt đối phương dám liều lĩnh lĩnh kéo lên phía trên, thì quân viễn chinh Pháp cần thiết tương nối tiếp tựu nối tiếp, đổi thay Điện Biên Phủ trở thành một pháo đài trang nghiêm vững chãi, vừa phải là một chiếc chốt, vừa phải là “một cạm bẫy hoặc một chiếc máy nghiền, sẵn sàng nghiền nát nhừ những sư đoàn thép của đối phương, bên cạnh đó, lại vẫn đảm bảo an toàn được nước Lào”, ngăn ngừa được những cuộc tấn công rộng lớn của nòng cốt đối phương vô cái “đồng bởi vì sở hữu ích”.
Sau Lúc thị sát bên trên điểm (Điện Biên Phủ - PV) và mang lại thẩm tra lại khá kỹ lưỡng những thông tin tình báo về những phía tấn công của nòng cốt đối phương vô Đông - Xuân 1953-1954, Na-va đưa ra quyết định đồng ý giao phó chiến với tớ ở Điện Biên Phủ. Trong phiên bản thông tư (ngày 3/12/1953) gửi Cô-nhi, Tư mệnh lệnh mặt trận Bắc kỳ, Na-va giao phó trọng trách mang lại Sở Chỉ huy quân viễn chinh Pháp ở Bắc cỗ cần đảm bảo an toàn Điện Biên Phủ bởi vì bất kể giá bán nào là và fake thêm thắt lực lượng lên đẩy mạnh phòng thủ, xây cất Điện Biên Phủ trở thành một “pháo đài bất khả xâm phạm”, một cứ ưu điểm hơn hết Nà Sản. Cụ thể, cần thiết thả cho dù thêm thắt 3 tè đoàn cơ động ứng chiến, fake lực lượng chống lưu giữ Điện Biên Phủ kể từ 6 tè đoàn lên 9 tè đoàn cỗ binh và khoảng tầm 3 tè đoàn pháo. Đối với những đơn vị chức năng trạm gác trú ở Lai Châu thì rất có thể giữ lại nếu như ĐK được chấp nhận, hoặc rất có thể teo về đẩy mạnh mang lại Điện Biên Phủ. Ngày 5/12/1953, những đơn vị chức năng nhảy dù trên không xuống Điện Biên Phủ được gửi trở thành lữ đoàn tác chiến Tây Bắc, gọi tắt là GONO (Groupement Opérationnel du Nord Ouest). Vài ngày tiếp sau đó, thông tư tăng thêm 3 tè đoàn mang lại Điện Biên Phủ của Na-va cũng sẽ được tiến hành.
Cho cho tới trước thời điểm ngày quân tớ nổ súng tấn công Điện Biên Phủ, tập đoàn lớn cứ đặc điểm này và được đẩy mạnh 17 tè đoàn cỗ binh, 3 tè đoàn pháo binh, 1 tè đoàn công binh, 1 đại team xe cộ tăng, 1 đại team xe cộ vận tải đường bộ có tầm khoảng 200 cái và phi team ko quân túc trực sở hữu 14 cái. Tổng số binh sỹ là 16.200 thương hiệu. Với lực lượng mạnh, địch vẫn sắp xếp một khối hệ thống phòng thủ dày quánh lên tới mức 49 cứ điểm, tổ chức triển khai trở thành 8 cụm, từng cụm là 1 trong khối hệ thống hỏa lực nhiều tầng, gồm những: Ga-bri-en (đồi Độc Lập), Bê-a-tơ-ri-xơ (Him Lam); An-nơ Ma-ri (các cứ điểm ở Tây Bắc trường bay như Bản Kéo, Căng Na...); Huy-ghét (cụm cứ điểm Tây Sân cất cánh Mường Thanh, hữu ngạn sông Nậm Rốm); Clô-đin (cụm cứ điểm Nam Sân cất cánh Mường Thanh, hữu ngạn sông Nậm Rốm); E-li-an (cụm cứ điểm phía Đông, miêu tả ngạn sông Nậm Rốm, điểm Sở Chỉ huy của Đờ-cát); Đô-mi-ních (cụm cứ điểm Đông trường bay, miêu tả ngạn sông Nậm Rốm); I-da-ben (Hồng Cúm).
Tám cụm cứ điểm đó lại được tổ chức triển khai trở thành 3 phần tử lớn: Sở phận loại nhất là 1 trong trận địa trung tâm, bao gồm 5 cứ vị trí đặt ngay lập tức thân thiện Mường Thanh (châu lỵ Điện Biên Phủ). Đây là phần tử cần thiết nhất, sở hữu trọng trách thẳng đảm bảo an toàn Sân cất cánh Mường Thanh - “trái tim” và là “cái dạ dày” của tập đoàn lớn cứ điểm. Đờ-cát vẫn triệu tập ở phía trên cho tới 2/3 lực lượng, riêng rẽ cỗ binh vẫn sở hữu cho tới 8 tè đoàn. Sở phận loại nhì bao gồm 2 cụm cứ điểm ở cơ hội trận địa trung tâm khoảng tầm 2 - 3km về phía Bắc và Đông Bắc, sở hữu trọng trách đảm bảo an toàn trận địa trung tâm bên trên những phía nguy nan nhất và không ngừng mở rộng vùng trời an toàn và đáng tin cậy bên trên Sân cất cánh Mường Thanh. Sở phận loại 3 ở cơ hội 7km về phía Nam, bao hàm cụm cứ điểm I-da-ben sở hữu trường bay dự bị và được tổ chức triển khai trở thành 1 căn cứ pháo binh nhằm tăng viện mang lại trận địa trung tâm vô tác chiến phòng thủ. Bên cạnh đó địch còn tổ chức triển khai một đội nhóm dự bị mạnh bao gồm 3 tè đoàn cỗ binh và 1 đại team xe cộ tăng thực hiện trọng trách cơ động tác chiến và được phân phối thân thiện trận địa trung tâm và cụm cứ điểm phía Nam (I-da-ben).
Hầm lãnh đạo của GONO được xây đắp điếm khá vững chắc đảm bảo an toàn chịu đựng được đạn cối 120 ly. Mỗi cứ điểm đều sở hữu những tuyến hào chiến đấu lượn xung quanh và giao thông vận tải hào nối tiếp những hầm lãnh đạo, hầm đạn, hầm ngủ cùng nhau. Hai mặt mày trở thành giao thông vận tải hào sở hữu nhiễu miệng ếch nhằm tách pháo. Các ụ súng đều được đắp điếm dày phụ vương mét, phía trên phủ những tấm Fe. Xung xung quanh từng cứ điểm đều sở hữu nhiều tầng rào thừng thép sợi vây quấn, dày kể từ 50 - 75 mét. Tại những phía cần thiết, chiều rộng của sản phẩm rào thừng thép sợi kể từ 100 cho tới 200 mét. Lẫn vô những sản phẩm rào và nằm trong lòng những sản phẩm rào thừng thép sợi là những kho bãi mìn dày quánh... Chưa không còn, nhằm đẩy mạnh hỏa lực mang lại tập đoàn lớn cứ điểm, địch rất có thể kêu gọi lực lượng ko quân bên trên điểm hoặc kể từ bên dưới miền đồng bởi vì lên tăng viện thẳng mang lại Điện Biên Phủ, hoặc tăng viện con gián tiếp bằng phương pháp oanh kích những trục lối tiếp tế, khối hệ thống kho báu và những lực lượng đàng sau của tớ. Bên cạnh đó, Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ có khoảng gần 50 khẩu súng rộng lớn, sắp xếp trở thành 2 địa thế căn cứ Mường Thanh và Hồng Cúm. Các trận địa pháo này rất có thể đẩy mạnh hỏa lực tăng viện mang lại toàn bộ những cứ điểm vô Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ. điều đặc biệt, địch còn chuẩn bị thêm vào cho quân lính một vài tranh bị mới mẻ như súng phun lửa, súng sử dụng mặt trời tuyến nhằm phun tối ko cần thiết đèn và những phương tiện đi lại kháng đạn sương...
Với lực lượng mạnh, tranh bị tiến bộ và khối hệ thống công sự vững chãi, Điện Biên Phủ trở nên “Tập đoàn cứ ưu điểm nhất ở Đông Dương”. Thế tuy nhiên, vô cuốn “Tướng Na-va với trận Điện Biên Phủ”, người sáng tác Jean Pouget vẫn quá nhận rằng: “Dĩ nhiên, ko một địa điểm phòng thủ nào là rất có thể dành được độ quý hiếm vô cùng. Không một địa điểm phòng thủ nào là rất có thể tại vị nếu như đối phương đưa ra quyết định xâm chiếm bằng mọi thủ đoạn. Các chiến lũy Maginot của Pháp và Siegfried của Đức đều đã biết thành chọc thủng vô cuộc chiến tranh toàn cầu loại hai; tường ngăn châu Âu của NATO và Vạn lý ngôi trường trở thành của Trung Quốc cũng rất có thể sụp sụp đổ nếu như cuộc chiến tranh xảy ra”.
Và thực tiễn vẫn minh chứng, “chiếc bẫy khổng lồ” Điện Biên Phủ vẫn trở thành “mồ chôn” tư tưởng bành trướng, cường quyền và là điểm “chủ nghĩa thực dân vòng lao dốc và tan rã”!
Bài và ảnh: Khôi Nguyên
(Bài viết lách sở hữu dùng tư liệu vô cuốn “Điện Biên Phủ mốc son thời đại” – NXB tin tức và Truyền thông).