Mai Ngọc
Em cầm cố tờ lịch cũ, coi lại những loại chữ in đậm kỷ niệm. Những ngày thơm qua quýt vẫn trôi lên đường đâu rồi? Những kỷ niệm ấy tựa như những phân tử cát trôi bên trên bãi tắm biển, ko thể thâu tóm được. Em ra phía bên ngoài sảnh, căn vặn tía về những thời trước, những kỷ niệm lắng đọng. Thầy xoa đầu em và cười cợt, như mong muốn bảo rằng những ngày trong ngày hôm qua đang trở thành những kỷ niệm đẹp mắt trong tâm địa tất cả chúng ta.
Ngày trong ngày hôm qua, em ở lại nhập vườn, coi những cành hoa nở rực. Một nụ hồng lớn mạnh, tươi tỉnh sáng sủa và đẹp mắt như tình thương yêu nhập tim em. Những cánh hoa không giống cũng nở rực, mang tới một quang cảnh tuyệt hảo, như thể lan sáng sủa mang đến những kỷ niệm đẹp mắt. Em cảm biến được sự sinh sống, sự tươi tỉnh mới mẻ và kỳ vọng vào cụ thể từng cánh hoa.
Nhìn lại những loại thơ ấy, em cảm biến được sự êm ấm và tình thân tình thật. Những kỷ niệm lắng đọng và những hình hình ảnh tươi tỉnh đẹp mắt trong khúc thơ đã từng lúc lắc động lòng em. Em cảm nhận thấy hàm ân vì thế những ngày trong ngày hôm qua, những kỷ niệm kỷ niệm đang đi tới lòng em và trở nên 1 phần luôn luôn phải có nhập cuộc sống đời thường của em.